Sunday, September 22, 2013

NIÊM HOA VI TIẾU



Mùa xuân dài vô tận
Tuyết sơn phủ muôn trùng
Cả sơn hà đại địa
Ai biết được xuân về?

Cành mai núi năm ấy
Hé nở giữa tuyết sơn
Báo hiệu mùa xuân đến
Cỏ cây vui đón mừng.

Niêm hoa vi tiếu đó
Tâm truyền tâm sáng tỏ
Không có lập văn tự
Và truyền ngoài giáo pháp.

Hội Linh Sơn năm ấy
Là một giai thoại hay
Trong việc truyền chánh pháp
Của đức bạch Thế tôn.

                        PUT
               Ngày 15/9/2013

Sunday, September 15, 2013

ĐÔNG TÀ HOÀNG DƯỢC SƯ


Chính tà nguồn cội là đâu?
Mang nhiều tâm sự âu sầu ẩn trong.
Từ nhỏ ham thích võ công
Cố gắng tìm học nguyện mong tranh đời.
Đào Hoa đảo, giữa trùng khơi!
Một mình một cõi thảnh thơi một mình.

Sunday, September 8, 2013

Chiếc lá cuối cùng_O. Henry



I. VỀ TÁC GIẢ
O. Henry (1862-1910), một nhà văn Mỹ viết rất nhiều tác phẩm, một nghệ sĩ bậc thầy của những kết cục bất ngờ, đã viết nên nhiều tác phẩm về cuộc sống của những con người bình thường sinh sống ở thành phố New York phồn hoa. Một bước ngoặt trong cốt truyện, chuyển hướng theo một tình huống trùng hợp ngẫu nhiên hay một chi tiết châm biếm, là điểm đặc thù trong truyện ngắn O''Henry.
William Sydney Porter (O. Henry) sinh ra ở Greenboro, Bắc Carolina. Cha của ông, Algernon Sidney Porter, là một bác sĩ. Khi William lên ba tuổi, mẹ của ông qua đời, từ lúc đó, ông được bà nội và cô nuôi nấng và chăm sóc. Ngay từ nhỏ, William đã là một cậu bé ham đọc sách, nhưng đến năm 15 tuổi, cậu bỏ học và làm việc trong một cửa hàng thuốc ở một nông trang tại Texas. Sau đó, William rời đến Houston, nơi sau này ông phải làm rất nhiều công việc, trong đó có công việc thư ký ngân hàng. Sau khi chuyển đến Austin, Texas vào năm 1882, ông lập gia đình.
Vào năm 1884, ông bắt đầu sự nghiệp phóng viên cho tờ tuần báo hài Rolling Stones. Khi tờ tuần báo này bị sụp, William tham gia tờ Houston Post với tư cách là một phóng viên và một người phụ trách chuyên mục. Năm 1887, ông bị kết án biển thủ tiền, dù cho đã có nhiều tranh luận về tội trạng thực của ông. Năm 1898, ông phải vào một trại cải tạo ở Columbus, Ohio.

Saturday, August 17, 2013

LIỄU PHÀM TỨ HUẤN_Viên Liễu Phàm



THỨ NHẤT: THAY ĐỔI SỐ MẠNG
Khổng tiên sinh bói số mạng
Lúc ta(1) còn nhỏ, thân phụ mất sớm. Thân mẫu bảo ta «Nên bỏ con đường thi cử(2) làm quan mà nên chọn nghề thầy thuốc, vì nghề này vừa có thể sinh sống, vừa có thể giúp người. Hơn nữa, nếu hành nghề giỏi sẽ có tiếng tăm. Đó cũng là ước muốn của cha con vậy. »
Sau ta gặp một cụ già tại chùa Từ Vân, cụ râu dài oai nghi, phơi phới như tiên. Ta do đó cung kính chào hỏi. Cụ thấy ta bèn nói: « Tướng ngươi có mạng làm quan, năm tới sẽ đậu Tú Tài, sao giờ này còn lang thang ở đây không lo học? » Ta trình bày nguyên do và đồng thời xin cụ cho biết tên họ và quê quán. Cụ nói: « Ta họ Khổng, người Vân Nam . Ta được chân truyền quyển Hoàng-Cực-Số(3) của ông Thiệu. Ta biết môn này sau này sẽ truyền lại cho ngươi. » Ta mời cụ về nhà và kể lại cho mẹ. Mẹ dặn phải tiếp đãi tử tế và xem cụ đoán số ra sao. Cụ bói cho ta từ việc lớn đến việc nhỏ đều chính xác vô cùng. Làm ta ước mơ trở lại học văn và bàn với ông anh họ Thẩm Xứng. Ông anh nói: « Thầy Úc Hải Cốc đang mở lớp học tại nhà ông Thẩm Hữu Phu, anh sẽ gởi em đến đó học không thành vấn đề. » Ta bèn bái lạy thầy Úc làm thầy.

Cụ Khổng lấy số cho ta như sau: Lúc còn là đồng sinh(4), sẽ thi ở Huyện đậu hạng 14, thi ở Phủ hạng 71 và thi ở Đề Đốc(5) hạng 9. Năm tới đi thi, quả thật cả ba nơi đều đậu hạng đúng y như tiên đoán của cụ.

Saturday, July 27, 2013

MỘNG 2?…


Đời là mộng, ta đắm mình trong mộng.
Mộng là đời, ta sáng tỉnh chiều say.
Ngẫm trong cuộc thế hôm nay
Tỉnh say say tỉnh đời này phù vân.

                  [PUT ngày 27/7/2013]