Em trả lại tôi chiếc khăn tay,
Mà tôi đã tặng cách bao ngày,
Nay sao em đành trao trả lại,
Em đâu biết rằng tôi đắng cay.
Thôi thế từ đây đã xa nhau,
Lòng tôi đau khổ với u sầu,
Kỷ niệm ngày xưa theo khói lửa,
Cuộc tình tan vỡ kiếp bể dâu.
Tôi biết tìm đâu được hỡi nàng,
Từ nay mãi mãi nhớ chữ "mang",
Mang tình, mang nghĩa, mang nỗi nhớ,
Tôi sẽ ra đi bao phủ phàng.
PUT
Ngày 25/3/1992
(Bài thơ đầu tiên trong đời nhân đọc bài Tan Vỡ của Trí Trai)